Vừa qua, tại chương trình Cà phê sáng, đạo diễn Victor Vũ, diễn viên Trúc Anh (vai Hà Lan) và diễn viên Trọng Nghĩa (vai Ngạn) đã chia sẻ về áp lực của mình khi làm phim Mắc biếc.
Đạo diễn Victor Vũ: “Áp lực bủa vây tôi”
Với tôi, điều quan trọng nhất khi chuyển thể tác phẩm văn học thành phim là giữ được tinh thần của văn học. Nghe thì đơn giản nhưng điều này vô cùng khó vì khi đọc tác phẩm văn học, tôi phải nhận ra nó có chất điện ảnh hay không.
Tuy nhiên, đó chỉ là mong muốn của tôi thôi chứ không ai bắt buộc phải giữ nguyên tính văn học. Khi tôi trao đổi với anh Nguyễn Nhật Ánh, chúng tôi đều đồng ý điện ảnh là điện ảnh, văn học là văn học. Mỗi cái đều có đời sống riêng.
Nhưng tôi vẫn muốn giữ lại chất văn học trong phim vì nó khá thú vị. Đó là một màu sắc đặc biệt, có sức hút riêng, nhất là một tác phẩm đã được đông đảo mọi người yêu thích.
Trong truyện Nguyễn Nhật Ánh hay có thơ. Tôi chuyển thể nó đầu tiên qua nhạc, qua một số bài hát. Sau đó, tôi đặt thêm những tâm sự crossover ngoại cảnh của nhân vật trong phim.
Diễn viên khi đóng phim được phép sáng tạo cho phù hợp với điện ảnh nhưng nên biết giới hạn của mình ở đâu để không quá đà, vượt qua vùng an toàn.
Cái dễ của tôi khi làm phim này là truyện của nó đã hay sẵn, có nội dung tốt. Nhưng khó thì nhiều hơn, với áp lực bao vây tôi. Tôi phải đau đầu chọn nhân vật, bối cảnh xưa.
Tôi không sợ áp lực nhưng áp lực làm tôi hào hứng hơn. Đó là lí do tôi chọn truyện Nguyễn Nhật Ánh. Nếu không áp lực thì không có gì thú vị. Tôi phải kể một câu chuyện giản dị nhưng phải sâu và cuốn. Nói chung làm phim Mắt biếc này áp lực lắm.
Tôi rất thích đọc sách và đây không phải lần đầu tiên làm phim chuyển thể từ truyện. Sắp tới tôi cũng làm một phim và cố hết sức vì nó.
Diễn viên Trúc Anh: “Tôi áp lực rất nhiều khi đóng Hà Lan trong Mắt biếc”
Tôi áp lực rất nhiều khi đóng vai Hà Lan trong Mắt biếc vì đây là một câu chuyện nổi tiếng. Tôi đóng vai một nhân vật chuyển thể từ truyện, trong trí tưởng tượng của mỗi người lại mỗi khác.
Bởi vậy, tôi lo lắng không biết có đáp ứng được kỳ vọng của tất cả mọi người hay không, Lúc casting mọi người hay chê tôi về ngoại hình, rồi mắt không biếc như trong truyện. Tôi được khuyên là không đọc những bình luận đó.
Diễn viên Trần Nghĩa: “Ở ngoài đời, tôi không giống Ngạn”
Tôi cũng gặp nhiều áp lực như Trúc Anh. Áp lực lớn của tôi là truyền tải được tinh thần của thầy giáo Ngạn cho đúng theo truyện.
Ở ngoài đời, tôi không giống Ngạn, tôi cũng hòa đồng với mọi người chứ không khép kín, nội tâm.
Thời điểm tôi đi casting, tôi là người cuối cùng lên gặp đạo diễn Victor Vũ vì trước đó bị chính anh ấy loại profile ngay từ đầu.
Trước khi đóng phim tôi đã phải đọc truyện để nắm được tính cách, cảm xúc của nhân vật trong truyện. Đạo diễn yêu cầu tôi phải diễn đúng cảm xúc trong truyện, trung thành với nó, nếu tôi làm quá sẽ bị nhắc giảm lại, còn chưa tới thì phải đẩy lên.