Sau khi MC Thanh Bạch chia sẻ nguyên nhân đổ vỡ hôn nhân với nghệ sĩ Xuân Hươnglà do… đời sống vợ chồng thiếu lãng mạn trên 1 chương trình truyền hình, nghệ sĩ Xuân Hương đã tiết lộ nhiều điều bất ngờ về cuộc hôn nhân với cũ.
Nghệ sĩ Xuân Hương bộc bạch trên facebook cá nhân: “Tôi đã im lặng suốt 20 năm trời khi còn đồng sàng dị mộng. Khuyến mãi thêm 10 năm sau khi tôi được thoát án tử, tôi vẫn im lặng. Nhưng tôi vẫn không được yên thân bằng những trò hèn hạ ném đá giấu tay.
Những gì tôi chịu đựng chốn địa ngục trần gian trong 20 năm trước đã quá dư cho rất nhiều người khác có những hành động đáp trả thích đáng hoặc hơn thế nữa.
Tôi không muốn mình trở thành người tầm thường dù tôi làm đúng. Nhưng tôi không phải là nùi giẻ lau bàn để cho ai đó chà đạp. Tôi không phải là cái bao cát để người ta muốn đấm vào bất cứ lúc nào – con người tôi vốn dĩ đã bầm dập vì thương tích cuộc đời.
Tôi là người muốn im lặng kể cả khi bị người khác đối xử tệ bạc. Nhưng một khi danh dự và lòng tự trọng của tôi bị xúc phạm và bị dồn đến chân tường thì tôi sẽ không im lặng nữa.
Đã đi gần hết cuộc đời, luôn sống cho người khác. Giờ đây tôi luôn tâm niệm “kẻ nào không biết thương mình, không biết bảo vệ mình sẽ bị trời tru đất diệt”. Xin đừng nói với tôi hai tiếng buông bỏ vì điều đó làm tôi thấy đau lòng”.
Sau những lời bộc bạch này, nghệ sĩ Xuân Hương tiếp tục chia sẻ nhiều điều khủng khiếp của cuộc hôn nhân với MC Thanh Bạch. Nghệ sĩ Xuân Hương viết:
Sau bức màn là sự thật phũ phàng càng
“Sau khi tốt nghiệp tôi và anh đi dạy ở trường sân khấu với đồng lương ba cọc ba đồng. Đi làm thì chở nhau trên chiếc xe đạp. Cơm bữa đói bữa no. Mỗi sáng tôi luôn nhường chén cơm nguội cho anh. Còn dư lại tôi mới ăn. Nếu không thì mang bụng đói đi dạy. Đời sống tềnh toàng chẳng có gì nên cũng có mâu thuẫn nhưng không đáng kể.
Sau đó hai năm tôi bị “mất dạy” do bị đuổi việc vì chống tiêu cực. Anh thì bị nhà trường “đày” xuống An Giang dạy nên anh quyết định nghỉ luôn vì biết rằng không thể sống sót được nếu như tôi theo anh đi An Giang sống bằng một phần lương của anh. Mà ở lại thì tôi cũng chết vì đói khi không có việc làm.
Cũng nhờ bị đuổi nên tôi quyết định “làm liều” là nhận lời đi diễn ở các tụ điểm. Chúng tôi “ra quân” đi diễn với “vốn liếng” chỉ có một tiết mục hài do tôi viết.
Diễn được một thời gian thì tôi lại viết tiếp cái mới. Công chúng tiếp nhận chúng tôi một cách nồng nhiệt vì cách diễn hài “không giống ai” như một luồng gió lạ thổi vào làng hài thành phố lúc bấy giờ.
Thoát đói. Danh bắt đầu nổi cũng là lúc mâu thuẫn nổi lên. Trên sân khấu cái tên nhóm hài Thanh Bạch – Xuân Hương được khán giả ngưỡng mộ bao nhiêu thì sau bức màn nhung sự thật phũ phàng càng phơi bày đến mức cười ra nước mắt như những tiết mục hài do tôi viết vậy.
Những cuộc cãi vã khắp mọi lúc mọi nơi: trong bữa cơm, giữa đêm khuya, trên đường đi công việc, trên đường đi diễn…. với đủ mọi thể loại đề tài với bất cứ lý do gì.
Có lẽ anh thấy cuộc sống vợ chồng êm đềm quá cũng chán nên anh muốn làm ngược đời cho vui nên bất cứ tôi nói gì anh cũng chửi tưới hột sen.
Anh chạy xe quên gạt chống. Tôi nhắc. Anh “phản ứng nhanh tiêu diệt gọn” ngay tức khắc: “Tại sao cái gì em cũng canh me để nhắc anh hết vậy? Thà là để cho cái chân chống làm té chết cho rồi. Nghe nhắc hoài thấy ghét lắm”.
Quần áo mặc xong đầy mồ hôi anh nhét hết góc này tới kẹt kia. Tới khi tìm thấy được thì nó đã trở thành xác con vật đã thúi rữa.
Tôi nhắc anh để quần áo dơ vô cái giỏ để khỏi mất công tìm thì anh “nả la phan” rất kịp lúc: “Chỉ có chuyện cơm nước, làm công chuyện nhà với giặt đồ thôi mà cũng không đi tìm quần áo dơ để giặt được sao mà bắt anh phải bỏ vô giỏ mới chịu?“.