Trong làng văn nghệ đương đại, Trần Minh Cường là một cái tên đa diện: đạo diễn sân khấu, nhà biên kịch, nhạc sĩ, và giờ đây, là tác giả của một tập tản văn đang được nhiều độc giả nhắc đến – “Những mảnh vỡ”. Không ồn ào xuất hiện trên truyền thông, nhưng bằng lối viết giàu hình ảnh và cảm xúc, Trần Minh Cường đã chứng minh rằng: tài năng thực sự luôn tự khẳng định mình bằng chiều sâu nội tâm.

“Những mảnh vỡ” không dài dòng, không cầu kỳ, cũng không cố chứng minh điều gì. Đó là một tuyển tập những lát cắt cảm xúc – đôi khi chỉ vài trang ngắn, nhưng mỗi đoạn lại tựa như một vết xước mềm trên da – không làm ta bật máu, nhưng khiến lòng ta nhói lên. Và rồi, kỳ lạ thay, chính trong sự nhói ấy, người đọc tìm thấy bản thân.

Là người từng dấn thân sâu trong sân khấu, Trần Minh Cường có một cảm quan đặc biệt về không gian và hình ảnh. Anh không chỉ viết, anh “dựng” câu chữ như dàn cảnh một vở kịch – nơi ánh sáng, âm thanh và diễn xuất của nhân vật đều hiện hữu, dù chỉ trong vài dòng văn. Những bài như “Sài Gòn và cô em tóc thề ngày cũ”, “Chiều buồn hay là mắt em” hay “Vết cắt của ký ức” đều cho thấy một lối viết vừa tinh tế vừa “có nghề”, kết hợp giữa chất thơ, chất điện ảnh và chiều sâu tâm lý nhân vật.

Điều đáng nói là: Trần Minh Cường không chỉ viết bằng kỹ năng, mà bằng trải nghiệm sống. Những câu chữ của anh không mượn từ sách vở hay lý thuyết, mà được chắt lọc từ chính những va vấp, mất mát, những đêm trắng suy tư và những buổi chiều đứng lặng trước một bóng hình không còn hiện diện. Chính sự chân thật ấy tạo nên sức hút lớn nhất cho “Những mảnh vỡ” – một tác phẩm không chạy theo xu hướng, mà đi theo tiếng gọi của trái tim.

Không chỉ là một tập sách để đọc, “Những mảnh vỡ” là một không gian để người ta được sống lại, được hoài niệm, được khóc, được tha thứ và được tiếp tục. Đây không phải văn chương vị nghệ thuật thuần túy, mà là văn chương vì con người – vì cảm xúc. Và đó cũng chính là điểm khiến quyển sách này nổi bật giữa vô vàn tản văn thị trường.

Trần Minh Cường – với “Những mảnh vỡ” – đã khẳng định anh không chỉ là người đứng sau ánh đèn sân khấu, mà còn là người đứng giữa lòng người đọc, lặng lẽ thắp sáng một không gian riêng cho những ai từng đổ vỡ, từng yêu, từng sống một đời nhiều cảm xúc.