-
– Sau “hãy gọi tôi là diva”, giờ phải gọi chị thế nào cho phải?
– Tôi vẫn là tôi thôi, Thu Minh, không có gì khác cả (cười).
– Người ta bảo diva là danh xưng “khuôn vàng thước ngọc” của làng nhạc, nhưng trong “I’m diva”, chị đã sử dụng từ này “rất bình dân”, chị thậm chí còn đặt ở… vòng ba?
– Chẳng qua là quan điểm khác nhau và tôi tôn trọng. Quan điểm của Thu Minh đã thể hiện rất rõ ràng, rành mạch trong MV. Nếu ai đó nhận xét là bình dân thì tôi phải nói điều này, rằng ở ngoài kia luôn có những tâm hồn đơn độc, có những cá thể yếu đuối. Họ cảm thấy chưa tự tin, họ cần người có sức ảnh hưởng, họ cần nguồn động viên, nguồn cảm hứng để vực họ dậy.
Nhìn thấy họ, tôi mới thấy thông điệp I’m diva – hãy là chính mình, hãy tự tin, hãy tỏa sáng – trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết. Và nó là giá trị thực chứ không phải ảo.
“Bản chất của tôi là chóng chán”
– Thông điệp về sự tự tin có thể hay nhưng có nên gửi gắm qua những câu hát như “I love my body/ I love my skin”. Có người bảo nó tủn mủn và tự tin quá đà?
– Tại sao không? Không có điều gì lớn lao lại không bắt nguồn từ những thứ nhỏ nhặt. Muốn tạo nên một thành phố lớn cũng phải có công sức của nhiều nhà đầu tư, có nhỏ mới có lớn. Nói như thế là vĩ mô, nhưng tôi không thấy vô lý.
Quay trở lại với bài hát, nếu như bạn không yêu bản thân, làm sao có được sự tự tin. Nếu bạn không yêu bản thân thì ai sẽ yêu bạn. Nếu bạn không biết hạnh phúc, không biết cười với chính mình, bạn sẽ biết cười với ai, ai sẽ cười với bạn? Yêu chính bản thân mình, yêu làn da, yêu mái tóc vì cái đó tạo nên con người của mỗi chúng ta.
Thu Minh cho biết cô luôn có cách phiêu khác biệt dù hát ca khúc cũ. – Nhiều giọng ca cùng thời với chị đã chọn cách nghỉ ngơi, yên bề với “hit” cũ. Vì sao chị vẫn chấp nhận đi giữa những tranh cãi?
– Bây giờ tôi đứng trên sân khấu, hát Đường cong, Bay, Yêu mình anh, Taxi,… vẫn kiếm được tiền. Tôi vẫn dư sức cày cuốc bằng các bài cũ vì nó là “định luật”, nghĩa là một ca sĩ đã có hit sẽ không mất khán giả qua thời gian. Khán giả của thời ấy vẫn dõi theo tôi, già đi với tôi và tôi cũng già cùng họ. Đó là thanh xuân, là ký ức. Chỉ hát bài cũ, tôi vẫn sống tốt, nhưng để làm gì?
Có 2 mô-típ nghệ sĩ, bảo tồn và phát triển. Có người dùng những bài hát đã có với màu sắc âm nhạc cũ và vẫn sống được qua thời gian. Nhưng tôi không phải người làm việc ấy, tôi là mô-típ nghệ sĩ tìm tòi, phát triển và hướng đến cái mới, khai phá cái mới. Bản chất của tôi với âm nhạc là chóng chán. Tôi luôn muốn hát và chinh phục cái mới.
Nếu để ý sẽ thấy mỗi lần ra sân khấu, dù hát bài cũ tôi vẫn có cách phiêu khác. Với tôi, cách hát cũng phải thay đổi so với bản gốc. Bản chất là gì? Là cho đỡ chán.
Còn tôi làm I’m diva không phải là để gây tranh cãi về danh xưng diva. Vì như đã khẳng định, trong MV đó, chúng tôi sử dụng diva với nghĩa tính từ. Chúng tôi không đề cập đến diva danh từ, diva của âm nhạc trong ca khúc này.
– Nhưng chẳng phải Thu Minh vẫn mang ẩn ức “diva”, vẫn đứng giữa ranh giới được công nhận và không được công nhận?
– Tôi cảm ơn nếu bạn cho rằng đó là “ẩn ức”. Nhưng tôi thì nghĩ khác, diva cũng mỗi người một quan điểm và tranh cãi thì rất vô cùng. Fan của tôi nói tôi có giọng hát trời phú, điêu luyện, anti-fan lại chê hết dở. Vậy tranh luận như thế nào?
Liệu có ai được 100% dân số công nhận là giọng đẹp tuyệt đối không? Thế nên thị hiếu đánh giá một giọng hát là do quan điểm cá nhân của mỗi người.
Còn về sức ảnh hưởng. Tất cả bài hát của Thu Minh đều được các thí sinh chọn đi thi và biểu diễn. Cho tới bây giờ các bạn trẻ vẫn đang làm điều đó ở các cuộc thi âm nhạc. Khán giả gọi tôi là “nữ hoàng nhạc dance”, đó chính là sự công nhận. Công nhận một sự khai phá, một sự cống hiến.
– Nếu đã khẳng định như vậy, sao chị không tự tin tuyên bố mình là “diva”?
– Với văn hóa, phong cách, quan điểm cuộc sống ở Việt Nam không nên làm một điều lố bịch như vậy. Bởi vì ngay cả các diva hàng đầu thế giới, họ cũng không nhận họ là diva. Tôi chỉ là hạt cát sa mạc, phải cố gắng hàng ngày, trau dồi, thể hiện qua những sản phẩm âm nhạc.
Hãy xem những lợi ích mà tôi mang lại cho thế hệ sau, đó sẽ là câu trả lời cho bạn.
“Hy vọng có nhiều bạn trẻ như Sơn Tùng M-TP“
– Đầu năm nay, Hương Tràm tổ chức thành công live show đầu tiên trong sự nghiệp. Khi Hương Tràm cất tiếng hát “I will always love you”, nhiều người đã hy vọng Thu Minh xuất hiện nhưng điều đó đã không xảy ra. Và có lẽ đó cũng là một trong những tiếc nuối trong đêm nhạc của Hương Tràm. Chị có thể chia sẻ điều gì?
– Ồ, đó là một viễn cảnh rất lãng mạn, rất xúc động, như trong phim vậy. Nhưng xin lỗi các bạn, thực tế là thực tế. Tôi không biết nói gì vì tôi không muốn phá vỡ bức tranh mà các bạn đã vẽ. Tôi thành thật xin lỗi nếu bức tranh đẹp như vậy đã không thể thành hiện thực.
“Hãy cứ thành công, hãy cứ tỏa sáng”, Thu Minh lần đầu nhắn gửi Hương Tràm. – Vậy bao giờ nó sẽ thành hiện thực, để “gương vỡ lại lành”, để khán giả lại thấy được hai thầy trò cùng hát “Đường cong”, “I will always love you” như từng có, để bức tranh kia thành hiện thực?
– Mỗi người có một đời sống của riêng mình, một con đường của riêng mình. Hãy cứ thành công, hãy cứ tỏa sáng. Nếu may mắn và có duyên, biết đâu một ngày nào đó, hai con đường sẽ có một điểm dừng để gặp nhau. Tôi cho rằng bất kỳ mối quan hệ nào, bất kỳ sự gặp gỡ nào cũng là duyên phận. Tôi chỉ có thể nói được đến vậy.
– Chị có quan sát đời sống âm nhạc trong nước? Có giọng ca trẻ nào chị thực sự chú ý?
– Thú thật là tôi hay nghe nhạc nước ngoài để lấy nguồn cảm hứng và học hỏi. Với nhạc Việt, có thể tôi sẽ nghe bất chợt khi di chuyển hoặc ở đâu đó. Ca khúc của các học trò thì tôi nghe thường xuyên hơn vì “chúng nó” gửi bài cho thầy.
Nữ ca sĩ nhận định Sơn Tùng M-TP là người nắm bắt được công nghệ và thời thế. – Theo chị, ai đang là gương mặt trẻ cá tính nhất và có thể đi được đường dài của nhạc Việt?
– Thật sự các bạn nghệ sĩ trẻ bây giờ có nhiều lợi thế hơn thế hệ đi trước. Đó là công nghệ và sự hỗ trợ từ làm việc nhóm, từ nhiều cái đầu, chứ không phải bôn ba như chúng tôi thuở nào.
Trong đó, người mà nắm bắt được thời thế, công nghệ và tạo được xu thế gần với số đông công chúng, không ai khác là Sơn Tùng M-TP. Đó là cái tên mà mọi người đều cảm thấy xứng đáng.
Bạn ấy đã làm được điều mà chúng ta cảm thấy tự hào, cảm thấy tự tin hơn về giấc mơ nghệ sĩ Việt Nam có thể tham gia vào sân chơi của thế giới. Tôi mong ước là sau Sơn Tùng M-TP sẽ có nhiều bạn trẻ có thể làm được như vậy.
Tất nhiên các gương mặt và cá tính âm nhạc không thể so sánh với nhau, vì mỗi cá thể đều có đặc trưng riêng như mỗi người có ADN riêng. Nó là sắc màu riêng trong cách hát và loại hình âm nhạc mà mỗi ca sĩ chọn lựa.
Nhưng nếu là người độc, không đụng hàng, thể hiện được cái tôi và cá tính rõ rệt nhất, phải là Trúc Nhân. Ai có thể nói Thu Minh thiên vị thì tùy nhưng đó là lựa chọn của tôi.