Trở về sau chuyến lưu diễn tại bang Texas – Mỹ, nghệ sĩ Ngọc Giàu đã tâm sự đầy cảm xúc.
NS Ngọc Giàu và ca sĩ Đan Trường
– Điều gì đọng lại trong lòng bà sau chuyến lưu diễn tại Mỹ theo lời mời của các Hội đoàn từ thiện Phật giáo chuyên tổ chức biểu diễn gây quỹ giúp đỡ người nghèo, trẻ em mồ côi trong nước?
– “Tôi khóc nhiều lắm, vì khán giả kiều bào đã nghe những bài vọng cổ mà tôi mang sang. Tôi đã nói trước với ban tổ chức, cho tôi được ca vọng cổ trong chuyến lưu diễn này, đừng bắt tôi diễn tấu hài nữa. Dù trước đó NS Hồng Nga có nói sẽ nghĩ ra một tiểu phẩm mới, để tôi và Hồng Nga mang tiếng cười cho khán giả. Nhưng tôi nói với Hồng Nga, mình lớn tuổi rồi, sợ cái duyên sân khấu không còn, nên còn được ca vọng cổ thì hãy để tôi ca. Bà con khán giả đã cổ vũ tôi nồng nhiệt khi tôi ca: “Câu chuyện đầu xuân”, “Kinh Vu lan”, “Nhớ mẹ”, “Tình mẫu tử”…Tôi đã ca vọng cổ trong nỗi niềm của một người nghệ sĩ thèm được ca lại trên sân khấu với những khán giả tri âm, tri kỷ. Tôi đã được bà con kiều bào khen ngợi, ở tuổi 73 vẫn còn ca vọng cổ là quý lắm rồi. Ơn trên, Tổ nghiệp đã cho tôi quá nhiều duyên may, điều này là một điều ý nghĩa”.
NS Ngọc Giàu và 2 MC: Quế Trân, La Thoại Phi trong chương trình vinh danh các nghệ sĩ được trao danh hiệu NSND do Nhà hát cải lương Trần Hữu Trang tổ chức
– Vì sao dạo này không thấy bà xuất hiện trong các chương trình game show với vai trò giám khảo?
– Tôi từ chối nhiều lời mời vì thấy không còn phù hợp. Mình lớn tuổi rồi, ngồi vị trí giám khảo không thể chỉ xem hài nhí nhố, xàm đế rồi khen, rồi chê, rồi chấp nhận những điều không hợp lý. Nên tôi xin rút. Bây giờ các game show bão hòa rồi. Nghệ sĩ lớn có tên tuổi ngồi chấm mà chê thì fan của thí sinh lên mạng mắng chửi, đau lòng lắm. Thí sinh là những em trẻ đi thì, chấp nhận cuộc chơi tìm kiếm tài năng, cuộc chơi mang tính truyền hình; nghệ sĩ đi trước có kinh nghiệm, chỉ ra cái đúng, sai, chưa đẹp, chưa hay, thì không khéo lại là miếng mồi để cư dân trên mạng theo phe thí sinh nói mình nặng lời, dễ bị tổn thương lắm.
– Sân khấu cải lương chạm mốc 100 năm rồi, bộ môn mà hơn 60 năm bà theo đuổi, đã từng được sân khấu cho nhiều lộc quý, khán giả nhiều thế hệ yêu kính. Bà có hài lòng với chính mình ở thời điểm này?
– Nhiều đêm tôi nằm khóc. Không phải xót cho cái thời huy hoàng của cải lương đã qua, mà buồn vì ngành nghệ thuật một thời hoàng kim giờ phút chốc mai một. Từ khi được phong tặng danh hiệu NSND, mỗi năm vào ngày truyền thống Sân khấu, tôi được Hội Nghệ sĩ sân khấu Việt Nam gửi tặng 500 ngàn đồng. Danh hiệu cao quý là điều tự hào, nhưng có danh hiệu mà không được làm nghề thì đáng buồn chứ. Như đã nói, tôi mang ơn những tình cảm mà công chúng cả nước dành cho mình, nhưng để hài lòng ở cột mốc 100 năm, mình thấy chua xót quá. Không có sàn diễn để ca ngợi những chiến tích tự hào của một thời cải lương là môn giải trí chủ đạo. Tôi vẫn thường tự mình đọc thoại và hát vai Thái hậu Dương Vân Nga, một mình trong đêm tối: “Chém núi. Bạt rừng. Khơi sông. Ngăn lũ. Đá chuyển mình thành dao rựa thô sơ. Kỷ Văn Lang lớn mạnh đến không ngờ. Đời thịnh trị hai ngàn năm phẳng lặng…Ta đứng đây đã thấy ngã ba sông, chảy trong óc trong tim trong trang sử Tiên Rồng, thuyền xã tắc băn khoăn bề tiến thoái. Hỏi đất nước ai xứng đáng là gạch nổi, để gắn liền niềm hãnh diện ở xưa sau, để ta trân trọng khoác lên ai chiếc áo long bào, ngôi cửu ngũ từ đây đà có chủ…” và rồi tôi lau nước mắt.
– Sắp tới bà sẽ làm gì để quay lại với sàn diễn? Khán giả vẫn mong chờ sự xuất hiện của bà?
– Tôi nhận lời tham gia một vài vở kịch của cố nhạc sĩ Bắc Sơn, do nghệ sĩ Bích Thủy – con gái của người nhạc sĩ chuyên đưa âm nhạc mang âm hưởng dân ca vào những sáng tác của mình, đứng ra tái hiện. Đó là chùm kịch ngắn “Về quê ngoại”, sẽ diễn với Tú Trinh, Bích Thủy, Hạ Châu, Tâm Tâm, Huỳnh Quý… Sau đó chuẩn bị tham gia live show của ca sĩ Hương Lan, con gái của cố danh ca Hữu Phước. Bây giờ đếm từng ngày, từng sô diễn, sức khỏe không còn cho phép bôn ba nhiều nên việc gì đến thì làm và làm hết mình để đền đáp tình thương của khán giả dành cho người nghệ sĩ.
NS Ngọc Giàu, Bạch Tuyết, Lệ Thủy, Phượng Liên, Hùng Minh, Thanh Nguyệt
– Điều gì bà quan tâm nhất trong mấy ngày qua?
– Vụ các “hiệp sĩ” đường phố ngã xuống, các nghi phạm bị bắt. Tất cả làm nhói lòng tôi, mất ngủ khi đặt mình vào tâm trạng những bà mẹ mất con. Tôi đặt niềm tin vào lực lượng điều tra sẽ sớm đưa ra ánh sáng những hung thủ quá tàn ác, trả lại sự yên bình cho cuộc sống. Xã hội cần những tấm lòng nghĩa hiệp, cũng như các chiến sĩ của lực lượng bảo vệ an ninh phải là những chiến binh quả cảm.
(Theo NLĐ)