Trong giới showbiz xô bồ này, người ta bảo, thật thà là thiệt thòi. Tôi không biết Trương Diễm – á quân Duyên dáng Bolero 2018 có thiệt thòi gì không nhưng rõ ràng sự chân chất thật thà của Diễm đã lấy được rất nhiều cảm tình từ tôi ngay trong lần đầu gặp gỡ.
Và cứ nhìn hành trình Diễm đi vào nghề tới giờ này – 6,7 năm với bao nhiêu yêu thương, giúp đỡ từ người xung quanh… đủ thấy, Diễm may mắn và hạnh phúc nhiều lắm!
Bầm nát tay vì tập luyện, tranh vé vào chung kết Duyên dáng Bolero
Trương Diễm là á quân 2 cuộc thi Duyên dáng Bolero mùa đầu tiên cùng Trần Mỹ Ngọc, Bích Ly. Theo tôi được biết, cuộc thi đó rất khốc liệt. Thậm chí xảy ra tình trạng thí sinh cắt giày, xé váy?
Nhắc tới em lại nổi da gà. Cuộc thi đó thật sự là mọi người cạnh tranh vô cùng khốc liệt. Vòng còn 4 người, ai cũng đầu tư hết mình. Cá nhân em thì chấp nhận biểu diễn nguy hiểm với xiếc đu dây, nhào lộn trên không. Lúc đó, em tập tới đỏ bầm, nát cả tay. Tới vòng chung kết tranh quán quân, tay em còn sưng tấy.
Á quân Duyên dáng Bolero 2018 – Trương Diễm.
Còn chuyện cắt gót giày, xẻ váy thì thật sự em không biết. Lúc đó em hồn nhiên lắm chỉ biết chăm chăm lo phần biểu diễn của mình, còn người khác làm gì em không quan tâm, cũng không biết nói xấu ai. Tiêu chí của em là, phải làm thật đặc biệt, dẫu không thắng thì cũng được khán giả nhớ.
Cho đến lúc này, dù em chỉ là á quân 2 nhưng em có thể tự tin nói rằng, giọng hát của em hơn hẳn quán quân và á quân 1. Đó cũng là lý do khiến khán giả còn nhớ tới em và các thí sinh khác cũng nể em.
Như Trương Diễm nói thì bạn tự tin giọng hát của mình tốt hơn cả quán quân và á quân 1. Vậy bạn có phục kết quả cuộc thi?
Trải qua nhiều chuyện, em đã trưởng thành hơn. Ngày xưa, em nghĩ mình chỉ cần giọng hát là được nhưng không phải vậy. Nếu mình chỉ biết hát thì chắc chắn sẽ thua người ta. Mỗi cuộc thi đều có tiêu chí riêng, mình phải hiểu rõ tiêu chí thì mới có thể chiến thắng.
Ở cuộc thi Duyên dáng Bolero, ngoài giọng hát, đòi hỏi thí sinh phải có nhiều kỹ năng khác như nhảy, múa, diễn xuất, sự tính toán thông minh và chiêu trò.
Chị Mỹ Ngọc cực kỳ thông minh. Có thể giọng hát của chị ấy không phải là thế mạnh nhưng chị ấy thông minh, có nhiều chiêu trò để chơi lại.
Dù chỉ mới 1 năm nhưng lúc đó suy nghĩ của em còn nông nổi lắm. Em ôm đồm quá nhiều thứ, nào xiếc, nào đu dây, nào nhào lộn, nào nhảy, nào hát trong khi 2 người kia thoải mái, để người khác nâng bước chân hoa, nhẹ nhàng đứng hát.
Em không phải diễn viên xiếc mà làm xiếc thì chắc chắn hiệu quả sẽ không cao nên thua là đương nhiên. Lúc đó, mọi người bảo em, hát bolero thôi mà, làm gì phải cực dữ vậy. Mọi người nói đúng.
Lúc em đạt á quân 2, em khóc, nhắn tin xin lỗi sư phụ em (ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng – PV). Sư phụ bảo “con làm ok rồi, nhưng về thanh, sắc con đều hơn Bích Ly. Lẽ ra con phải là á quân 1”.
Khi biết Trương Diễm chỉ đạt á quân 2 Duyên dáng Bolero, Đàm Vĩnh Hưng đã đăng 1 stastus khá dài bày tỏ quan điểm, xét về thanh hay sắc, học trò của anh xứng đáng ở ngôi vị á quân 1 hơn là Bích Ly.
Huy chương vàng (HCV) giọng hát hay của tỉnh vẫn ở lại lớp… 2 năm liên tiếp
Tôi đã nghe Trương Diễm hát và thấy bạn có chất giọng trầm khàn khá lạ. Bạn có được thừa hưởng gien di truyền từ gia đình?
Nhà em ở Hà Tiên. Em là con gái lớn, dưới còn em gái, kém em 12 tuổi. Ba em là nhạc công chuyên chơi đàn ở nhờ thờ và đám cưới. Em gái em không mê hát nhưng học rất giỏi. Em thì ngược lại. Ngày xưa, 10 tuổi em đã đi hát đám cưới với ba kiếm tiền nhưng học thì cực kỳ… ngu.
Hồi em học lớp 10, không có cuộc thi hát nào ở nhà văn hóa mà em không đi. Em thi từ thị xã lên tới tỉnh. Nhất thị xã rồi giành luôn cả HCV giọng hát hay tỉnh nhưng về trường thì em học ngu tới mức… ở lại lớp 2 năm liên tiếp.
Năm đó, môn Toán của em tổng kết được có 3,5 còn Hóa 0,25. Ở lại lớp, năm sau, Toán của em cũng chỉ được 4,0 còn Hóa thì 1,25. Em xấu hổ với các bạn quá, tưởng phải nghỉ học.
Mẹ xin cho em qua Trung tâm Giáo dục thường xuyên vì nếu có ở lại tiếp 1 năm nữa, chưa chắc em đã lên nổi lớp 11.
Em tốt nghiệp phổ thông từ Trung tâm Giáo dục thường xuyên nhưng khi kể lại chuyện này, em không xấu hổ. Ngay cả ba mẹ em cũng không cảm thấy xấu hổ vì em ở lại lớp 2 năm liền như thế.
Ngoài lý do quá đam mê với các cuộc thi hát thì còn nguyên nhân nào khác không? Vì có thi hát thì cũng đâu chiếm quá nhiều thời gian học của Diễm?
Em đi học mà đầu óc lúc nào cũng nghĩ tới chuyện tôi nay hát bài gì, mặc bộ đồ gì cho đẹp. Em chẳng để đầu óc mình vào việc học, lúc nào cũng mơ mộng sau này thành ca sĩ.
Hồi đó, quê em hay có đoàn ca nhạc về biểu diễn. Mỗi lần đoàn về là treo poster trước cả tuần. Vừa thấy poster là em đi may đồ đẹp, tự uốn tóc, trang điểm đi coi ca nhạc. Em bỏ thêm tiền để người ta giữ ghế hàng đầu cho mình.
Em còn tốn thêm tiền mua vé cho bạn bè, họ hàng đi xem cùng. Lúc đó 1 vé ca nhạc là 45.000 đồng. Mình phải ngồi ghế hàng đầu và phải đẹp thì mấy ca sĩ nam mới mời mình lên giao lưu, hát cùng.
Trương Diễm vô tư thừa nhận mình chỉ có giọng hát, mê hát còn ngày xưa, cô học khá… kém vì chểnh mảng, không tập trung vào bài vở.
Em chỉ đợi ca sĩ hỏi “có bạn nào lên hát không” là em nhảy lên luôn. Em từng hát như thế với Tim, Akira Phan, Lâm Quang Long, Lâm Chấn Huy, nhóm HKT, Hoàng Châu… Em hát nhạc của nhóm HKT tới mức nhóm sợ em luôn vì họ hát nhép còn em hát live, lại hát hay hơn.
Đêm ca nhạc như liveshow của em vậy, em xuống rồi lên, xuống rồi lên phải 3,4 lần. Có khi em còn lên diễn phụ họa cho ca sĩ, không cần hát.
Mỗi lần như thế, sáng hôm sau mẹ em đi chợ, thế nào cũng nghe mọi người bảo “con bà hát hay quá”. Mẹ em mắc cỡ, cấm em đi coi ca nhạc nhưng em vẫn trốn đi. Mẹ la chán, không la nữa.
Ngay cả chuyện em học ngu, mẹ cũng không bao giờ chửi. Bởi hai cha con đi đánh đàn và hát đám cưới đã trở thành nguồn thu nhập chính trong nhà. Ba có em đi hát cùng thì không cần mướn người.
Ở quê em, đám cưới lúc 4h chiều mà 5 rưỡi mới tan, thế là em cúp tiết, về sớm trang điểm đi hát. Em cúp tiết hoài nên có lần cô chủ nhiệm đứng hàng rào chặn lại. Cô bảo “nếu em đi, cô sẽ hạ hạnh kiểm trung bình”. Em vẫn leo rào đi. Năm đó, em học lực trung bình mà hạnh kiểm cũng trung bình luôn.
Với học lực như thế, làm thế nào Trương Diễm thi được vào trường Văn hóa Nghệ thuật quân đội và công tác tại Nhà hát Quân đội TPHCM?
Năm lớp 12, em lên Kiêng Giang thi Tiếng hát truyền hình. Em bị rớt vòng chung kết nhưng trong ban giám khảo có một người làm lãnh đạo Đoàn Văn công quân khu 9 ở Cần Thơ. Sau cuộc thi, bác đó xin số điện thoại của em và ba mẹ em, năn nỉ gia đình cho em vô đoàn vì thấy em cao rao, giọng hát có nội lực trong khi đoàn đang cần 1 ca sĩ nữ như vậy.
Em không chịu đi vì ước mơ của em là lên Sài Gòn chứ không phải Cần Thơ. Gia đình mừng lắm vì em học ngu, tương lai không biết thế nào.
Mẹ bảo, mẹ không có tiền lo cho em lên Sài Gòn học. Em vô đoàn thì vừa được đi hát đúng đam mê lại vừa có lương. Lúc đó lương thử việc là 1,8 triệu. Sau 3 tháng sẽ lên 2,6 triệu, đoàn lo hết ăn ở. Lâu dài sẽ được vô biên chế thành quân nhân chuyên nghiệp.
Em đồng ý. 1 năm ở đoàn, em đi diễn nhiều lắm. Có khi diễn 3 suất 1 ngày. Em được 1 suất đi học quân nhân ở trường Đại học Văn hóa Nghệ thuật Quân đội tại Hà Nội. Cả đoàn chắc tới 90% là em vô quân nhân chuyên nghiệp, ai cũng chúc mừng trước nhưng rồi cuối cùng thì Nguyễn Lệ Nam Em được chọn.
Em buồn lắm nhưng đoàn rất thương và trách nhiệm với em, bù cho em suất đi học dân sự. Em được gửi vô Sài Gòn học và làm việc tại Nhà hát Quân đội phía Nam. Em vẫn có lương, vừa học vừa làm tới giờ, dù không biên chế, vẫn theo dạng hợp đồng.
Lương nhà nước rất thấp nhưng em vẫn ở lại vì nơi đó cưu mang em. Nhà hát cũng thiếu ca sĩ nữ.
Sau cuộc thi, công việc cũng như tài chính hiện tại của Trương Diễm thế nào, có khá hơn không?
Hiện tại, em đang tham gia tiếp 1 gameshow thi hát khác. Em thích thi lắm. Thi thố làm mình luôn ở trong trạng thái không ai quên mình và mình còn được rèn luyện nghề nghiệp nữa. Điều đó giúp mình tiến bộ hơn rất nhiều, vì nếu chỉ đi hát kiếm tiền thì mình sẽ không có động lực để trau dồi.
Sau cuộc thi, cát-xê của em tăng lên nhiều và cảm thấy mình có đẳng cấp hơn những bạn chưa được giải. Nhận được nhiều ưu ái hơn và đi đâu cũng được khán giả biết mình là á quân Duyên dáng Bolero.
Dĩ nhiên, thời buổi cạnh tranh khốc liệt nên mình cũng gặp nhiều khó khăn nhưng Tổ cho bao nhiêu, hưởng bấy nhiêu. Em chỉ mong được hát tới già như cô Phương Dung. Bù lại, em thấy mình may mắn. Những lúc thiếu tiền, tự nhiên lại nhận được những show rất “ngon”, thế là lại thoải mái, vui vẻ.
Tài chính em không dư dả nhưng khá thoải mái. Em ở phòng cho nhân viên nhà hát 5,6 năm nay, không cần lo nghĩ về tiền nhà, kiếm bao nhiêu xài bấy nhiêu rồi đầu tư cho sản phẩm.
Em được cái không nặng gánh gia đình vì mức sống dưới quê em không cao. Ba mẹ rất tự hào về em, cũng không đòi hỏi gì lớn lao ở em. Lâu lâu, em đưa mẹ đi làm đẹp, mua cho ba cái điện thoại xịn, sắm đồ nghề tốt tốt cho ba đi làm. Giờ em biết để dành tiền thì ba mẹ vui lắm.
Theo lời Trương Diễm thì Đàm Vĩnh Hưng rất thương cô. Còn cô ca sĩ đến từ Hà Tiên này luôn xem đàn anh là thần tượng, là thầy trong nghề.
Chưa gặp ai tốt như Đàm Vĩnh Hưng
Tôi từng đọc 1 bài báo Trương Diễm có nói rằng, phải nhìn thấy Đàm Vĩnh Hưng mới hát hay được. Sự thật về mối quan hệ của Diễm với Đàm Vĩnh Hưng như thế nào?
Em từng tham gia rất nhiều cuộc thi, từ X Factor đến The Voice… Năm 2017, em thi Thần tượng bolero, giọng em lạ khi hát dòng nhạc này nên được chấm. Năm đó, anh Đàm Vĩnh Hưng làm giám khảo. Ở vòng top 4 phải loại 2 người để 2 người vô bán kết, em bị loại. Em đứng trên sân khấu khóc nửa tiếng, khóc như mưa. Anh Hưng phải lên dỗ mãi mới đi xuống.
Nhóm có 8 người nhưng sau cuộc thi, em là người liên lạc thường xuyên và nhiều nhất với anh Hưng. Em đi hát với anh Hưng nhiều nhất, diễn nhiều liveshow lớn. Anh Hưng làm những tiết mục để đưa em vô hát chung với mấy chị bên The Voice. Mấy người vô sâu trong cuộc thi còn không được như em.
Anh Hưng xem em là học trò. Em gọi anh Hưng là sư phụ. Một tiếng sự phụ. Hai tiếng sư phụ. Sư phụ nghiêm lắm nên em rất sợ nhưng sự thật là, em hát ở đâu mà có sư phụ ngồi trước mặt là em hát hay. Không có sự phụ là em hát như người không hồn.
Trong đám học trò, sư phụ thương em nhất và cũng chửi em rất nhiều. Sư phụ hay bảo “cái mỏ mày hát xấu quá trời xấu”. Lúc đó có cả anh Dương Triệu Vũ ngồi đó. Em mắc cỡ muốn chết. Biết em học trường Văn hóa nghệ thuật quân đội chi nhánh phía Nam, sư phụ chọc “học trường quân đội ha, hát như vậy á”.
Chửi vậy đó mà sư phụ thương em lắm. Em muốn gì cũng được, chỉ cần nhắn tin là cho. Lúc em thi Duyên dáng Bolero, cuộc thi chẳng liên quan gì tới sư phụ hết nhưng sư phụ bỏ tiền ra thuê nhạc công cho em tập, thuê phục trang cho em đẹp.
Sư phụ bao nhiêu việc, nhưng vẫn gọi điện dặn em đi lấy đồ. Sư phụ may áo dài cho em, hỏi tập tới đâu rồi nhờ người này người kia hỗ trợ.
Em xúc động lắm, không dám lấy tiền nhưng nghe thôi đã muốn khóc. Sư phụ là thần tượng của em. Ai mà đụng tới Đàm Vĩnh Hưng là em chửi tới mai. Vì em cũng làm nghề nên không thể lên mạng cãi tay đôi với người ta nên chỉ biết im lặng quan tâm sự phụ.
Em chưa gặp ai tốt như sư phụ, một người xa lạ nhưng thương, lo cho em đủ thứ. Em quá sung sướng. Trong khi mọi người đi học xong phải tìm việc làm thì em chưa học xong đã được đi diễn. Đi đâu em cũng có người nâng đỡ.
Mọi người bảo nghề này nhiều cám dỗ nhưng em thấy nhẹ nhàng, mọi người rất chan hòa, những người em chơi đều tốt với em. Chị Phương Trinh Jolie cũng rất thích em.
Cảm ơn Trương Diễm đã chia sẻ!